CHAP 3 : SỰ HIỆN DIỆN CỦA VỊ KHÁCH KHÔNG MỜI
Sau một hồi mặt đất rung chuyển , tôi loạng choạng thăng bằng lại chạy ra chỗ thầy , mặt đất dù bằng phẳng mà tôi cảm giác cứ dốc dốc lên hay tôi chỉ trực cắm dụi đầu xuống cũng không biết nữa . Lúc này tôi dần mường tượng được cái mà thầy trò tôi đối mặt đêm nay thực sự không đơn giản mà nó quy mô to như nào , con người thật nhỏ bé trước những thế lực của tâm linh . tôi cũng dần hiểu rằng sao mà rồng lột xác lại kinh động khắp ba cõi . Và càng hiểu hơn sao thầy tôi lại vội vàng lo lắng đi đến vậy nhưng chỉ có một điều là tôi không hiểu sao thầy lại dắt tôi đi đến cái chỗ nguy hiểm dư này , dù tôi chẳng giúp được gì , chỉ tổ vướng chân mua dây buộc mình . Haizzzz , đau đầu thực sự .
Tôi vừa kịp hoàn hồn lại còn thầy thì hì hục sắp lại đống đồng bị rơi tứ tung từ tay nải . Lạ thật cái tay nải bé tí lúc nào thầy tôi cũng mang theo mình khi ra ngoài lại đựng nhiều thứ đến vậy mà toàn thứ hay ho chứ . Từ bùa , kiếm , nanh hổ , rựa , gạo muối , thuốc , lá cây khô ,…. rất nhiều thứ . Tôi vội nhặt cùng thầy và còn thó trộm cái nanh hổ ( nghe đâu cái này được lấy từ con hổ tinh mà thầy tôi vật chết hồi còn trẻ , tôi sẽ kể vào kì sau ) cất ngay vào túi quần , trước có lần thầy bảo cái này còn giữ linh tánh con hổ đó nên tôi thầm nghĩ , giờ có cơ hội tôi lấy tạm ông thầy cái này thì chả phải sợ bố con thằng nào nữa hổ là chúa sơn lâm mà . Bảo là lấy nhưng mượn thôi về rồi trả không ổng biết ổng đánh cho chương bụng ba ngày thì khốn . Đang cười thầm trong bụng vì có đồ chơi mới , thì hai ông bác kia về , ông nào ông ấy hớt hả y như vừa gặp thần chết vậy . Sẵn cái máu chiến trong người khi vừa thó được báu vật . Tôi chạy ra xông sáo hỏi , hai bác làm sao , nhìn như gặp ma rừng vậy .
” ma thì không thấy , nhưng tao bị chó đuổi “. Một ông hổn hển nói .
Tôi thì cười sặc lên như thằng dở , “ui xời hai ông to con này mà sợ một con chó á ” tôi tự mãn nói tiếp : “đâu nó đâu để cháu bẻ cổ nó cho” . Tôi hùng hổ chạy lại về phía rừng mà hai ông bác chạy ra tiện tay xách cái điếu cày của ông thầy già . Thì thấy yên ắng lạ thường , chỉ thấy trong bìa rừng tối thui như mực chả nhìn thấy gì . Được một lúc tôi quay lại định ra oai với hai ông bác thỏ con kia thì chợt lại nghe thấy tiếng phì phò hết như cái tiếng thở , cơ mà cảm giác cái lỗ mũi này to phải to ngang với cái điếu cày . Tôi quay lại nhìn thì thấy trong bóng tối có cặp mắt sáng như hai cái đèn pha ô tô , to ngang cái bát con . Tiếng phì phò dần to và nhanh hơn . Thôi bỏ mẹ hùng hổ cho lắm vào hổ giấy rồi . Tôi đứng như trời trồng , đánh mắt đi cầu cứu mà không thấy ông thầy đâu . Chưa kịp bình tĩnh thì từ trong đám cây nó nhảy bổ ra . Ôi giời ơi nó là con chó đen , cơ mà con chó này nó lạ lắm . Nó to gấp đôi tôi , trời đất cha mẹ quỷ thần ơi . Tôi chưa kịp chạy thì nó đã đè được tôi xuống rồi . Con này là con chó thành tinh chứ nào có to bằng con chó nhà như tôi nghĩ đâu . Tôi tiện tay cái điếu cày , cố với đập vào đầu nó , mà nát điếu rồi không xi nhê gì . Nó dùng hai chân trước đè nên ngực tôi , khiến tôi không tài nào thở nổi . Chả nhẽ mình lại bị một con chó ăn thịt hay sao , không được . Đột nhiên máu điên tôi nổi lên : nay ông quyết sống chết với mày . Tự nhiên mặt tôi đỏ phừng phừng như Trương Phi , tôi gồng mình thò tay vào túi lấy cái nanh hổ ra chọc một phát vào hầu con chó . Nó đau quá , nhảy ra , máu phun tung toé ” trời đúng răng chúa sơn lâm sắc thật ” . Nhưng có vẻ nó chưa chịu dừng lại nó khịu hai chân sau xuống như lấy thế thủ để tấn công tôi . Tôi vớ được cái điếu dập đang cơn say máu, đập liên tiếp vào đầu con chó khiến cái điếu toang toác nát tươm luôn . Con chó đau quá mà lùi lại chạy mất hút vào rừng , chỉ thấy nó tru lên một tiếng dài đau đớn rồi mất hút . Lúc này ông thầy mới chạy ra , ổng vừa đi đại tiện . Ôi trong khi thằng đẹ tử suýt chết thì ông thầy vẫn vui vẻ hưởng thụ thả nỗi buồn nơi đáy lòng vào thiên nhiên .
Lúc này tôi mới thấy tay mình rỉ máu , tôi vội đáp cái điếu vỡ đi kẻo ông thầy thấy ổng lại chửi . Tôi vội kêu thầy rồi hai thầy trò vội vào trong cái lều nhỏ , dưới cái ánh sáng mập mờ của cái đèn ac-quy , tôi chỉ thấy tay tôi có vết gì đó như vết cào dài ở bả vai , rồi tay tôi cũng đau tê dại đi . Thầy nhìn thấy đã vội lôi tay lải ra lấy nắm thuốc đã nghiền sẵn rắc vào vai tôi .
Xong bảo : ” vết này của mày bị nhiễm âm nặng rồi , mày nói đi mày vừa làm gì giấu tao ” – giọng vừa giận vừa trách . Rồi tôi kể chuyện cho thầy nghe , nhưng ko kể chuyện cái điếu cày mà chỉ nói là cầm khúc tre ( cái điếu cũng làm bằng tre , mà ổng nghiện lắm , ). Rồi ổng nói :” mày vừa gặp con khuyển tinh rồi . ” nói vậy nghe cho hoa mĩ thực ra là con chó thành tinh , âu nó cũng chỉ là con chó ” – tôi chen lời . Ông thầy lườm tôi cái rồi nói tiếp :” mày chỉ được cái lươn lẹo là chó , nhưng con chó này là chó ma , chó này ăn người , chó này chó rừng , chó này ăn trăng tu luyện , chó này hoá tinh hại người . May cho mày là con hổ nó trợ lực cho mày đó không mày sớm đã thành mồi cho nó rồi . Mày có nhớ cái lúc m nổi điên không , sức mạnh đó từ cái nanh hổ chứ đâu ra . Mau trả tao cái nanh , mày chưa thể khống chế tâm ma của nó đâu . Còn nó hướng vào mày vì mày sẽ giúp Địa Long đêm nay “. Bảo sao từ sau khi gặp con chó điên kia xong , tôi như bị một thế lực làm mình mê mẩn , ham mê cái sức mạnh từ chiếc nanh vậy , còn nữa lúc tôi đánh xong tôi còn gầm lên một tiếng như thể chính mình là chúa sơn lâm đang ra oai vậy . Vậy là đúng như những gì thầy nói trước khi Địa Long lột xác ma tà khắp nơi sẽ về quấy phá . Chỉ là tôi vẫn chưa hiểu mình thì giúp được gì cơ chứ . Được cái cũng ra oai được với hai ông bác kia , cứ xanh mắt mèo nhìn thằng nhóc dương dương tự đại . Tôi miễn cưỡng đưa cái nanh cho thầy dù tâm không muốn lắm . Xong ông thầy thì loay hoay đi tìm cái điếu cày , tôi thấy vậy vội lẻn ra chỗ đống lửa chơi với hai ông bác kia xem chuẩn bị cơm nước .
Chưa kịp hồi sức thì lại có việc đến , cơm xong xuôi , tôi thì ngồi thơ thẩn đăm chiêu đoán xem liệu còn việc gì đến nữa không . Haiz , cái ông cá sấu này cũng phiền ghê , đang yên đang lành hoá rồng làm gì , để phiền đến bao nhiêu người . Còn ông thầy vẫn loay hoay kiếm cái điếu không biết để đâu , mồm lẩm bẩm nhớ lại xem có để quên đâu không . ” mày có thấy cái điếu của tao đâu không ?” . Mình vẫn mơ màng thơ thẩn tiện trả vờ không nghe thấy luôn . Ông thầy lúc này cũng bất lực đi kiếm đốt tre làm cái điếu mới . Đang hì hục đục đẽo thì ổng nhớ ra : ” đúng rồi , phải làm một việc trước khi cuộc lột xác cuối cùng “. Lại vất cái điếu đang làm dở vội chạy ra túi đồ . Thầy lấy ra một cuộn khăn trắng lập một bàn thờ nhỏ làm đàn tế , trải miếng khăn từ phía đất trước bàn thờ xuống mặt sông . ” có nhớ con ma da hồi chiều không , ta sẽ bắt nó lên ” . Tôi thích thú ra xem thầy làm , à cái con định bắt mình xuống sông . Nói rồi thầy để một con gà trống trắng mua được trong bản . Rồi thầy tôi bảo thả con gà ra vất ít thóc trên mảnh vải cho nó ăn . Chỉ một lúc , con gà kêu ré lên , có một thế lực nào đó như muốn lôi con gà xuống sông , con gà bay lên không chung như muốn chạy nhưng rồi nó lại bị đập xuống đất , lạ thật . Thầy tôi cũng giữ lại , bên cạnh đó cầm chiếc chuông lắc . Tiếng chuông càng nhanh và mạnh vang vọng khắp cái eo núi này , dội đi dội lại thật linh dị . Tôi ngòii chăm chú nhìn , một lúc tôi thấy miếng vải ướt dần lên phía trên bờ như thể có cái gì đó ưới dưới sông đang đi lên . Thôi đúng r là con ma da lên . Tôi có lấy cái mực thầy cho , bôi lên mắt thì thấy ôi mẹ ơi , thật kinh tởm . Tôi không giám nhìn cho đến khi tôi nghe thầy tôi hô to :” cấp cấp như luật lịnh ” . Tôi liền mở mắt ra , haiz chết vì cái tính tò mò . Con ma da đã lấy được con gà nhưng cũng bị thầy tôi trói lại . Nó đang bẻ cổ con gà mà ăn , thật kinh tởm . Nó ăn xong nó còn nhìn tôi với con mắt trắng dã , oẹ … ( tôi nôn thốc nôn tháo ) . Một con ma da xấu kinh dị đến phát tởm , tóc ướt nhẹp , nhớp nháp nhày nhụa , mùi thì như mùi sông tô lịch . Tôi tiến ra xa cho đỡ thối , và cũng để bớt nhìn rõ con kinh dị kia , đủ để nghe cuộc đối thoại . Nói chung là cuộc đối thoại khá dài , bằng biện pháp răn đe , cùng những trận roi mây của thầy tôi thì con ma cũng ngoan ngoãn chấp nhận không hại người nữa , đi luân hồi chấp nhận sự trừng phạt với những gì mình gây ra ( nhẹ tội đi bao nhiêu chứ để thầy tôi đánh thì chỉ có mãi mãi ko dk siêu sinh ) . Rfooi một lúc thầy tôi lại tiếp tục lên chuông , ủa vẫn còn hả . Theo đó là rất nhiều người đi từ dưới sông lên , chà con này cũng bắt khá nhiều người . Ai cũng đều trắng bệch , thất thần . Sau khi thầy làm phép định thần cho họ , họ cảm ơn . Được một lúc thì thầy viết hai lá phù ròi đốt , ngay lập tức hiện ra từ lòng đất một cánh cửa , hai vị quỷ sai âm tào lên và đưa họ đi , tiện bắt luôn con da da kinh tởm kia . Thầy nhẹ nhàng nhìn họ rời đi , những linh hồn đáng thương bị bắt chịu cảnh tù đày nơi lòng sông lạnh lẽo . Oán khí cũng đã vơi bớt phần nào mở đường cho Địa Long xuất thế , cũng là tạo âm đức cho bản thân . Mọi thứ cứ tiếp diễn chỉ là thầy trò chúng tôi không để ý rằng , trong bóng tối xa xa vẫn có người đang theo dõi từng hành động cử chỉ của chúng tôi ….
Còn tiếp ….
TG: KIM LONG
( Chuyện không hoàn toàn là sự thật một số chi tiết được thêm vào để tăng màu sắc linh dị )